HMTU
Đang tải dữ liệu...
Đăng nhập |   Sơ đồ site |   English |   Hỏi đáp |   Email |   Liên hệ 
Trang chủGiới thiệuTin tứcĐào tạoKhảo thí & BĐCLGDNghiên cứu khoa học - Hợp tác quốc tếTuyển sinhSinh viênBệnh ViệnThư viện

Tra cứu điểm
Đoàn thanh niên - hội sinh viên

Mái trường - Nơi nuôi dưỡng ước mơ của tôi

Tôi đã học tập dưới mái trường Đại học Kỹ thuật Y tế Hải Dương được 5 tháng rồi, đó có thể nói là quãng thời gian tuyệt vời nhất của tôi, nó đủ cho tôi hãnh diện khi nhắc đến. Tất cả mọi thứ trong Trường không còn xã lạ với tôi nữa mà là những hình ảnh gần gũi thân thương biết nhường nào. Đã từ lâu mái trường ấy đã trở thành một gia đình thứ hai, nó như một phần không thể thiếu trong cuộc đời và hành trình đi tìm giấc mơ của tôi. Ở nơi đây, đại gia đình thân yêu sẽ mang lại cho tôi kiến thức, tiếp thêm cho tôi sức mạnh, sự tự tin, thổi bùng ngọn lửa nhiệt huyết và nâng đỡ bước chân tôi vào đời.

Nhớ lại những năm tháng trước đây khi bố tôi mắc phải một căn bệnh khó chữa tất cả mọi gánh nặng về cơm áo gạo tiền đè nặng lên đôi vai gầy của mẹ, mẹ đã xanh xao đi nhiều, da mẹ sạm hơn vì cháy nắng. Tôi thương bố mẹ và hiểu nỗi đau của bố mỗi khi bị căn bệnh quái ác hoành hành. Tôi tự nhủ và luôn lấy đó làm một động lực để thi đỗ bằng được vào trường y. Mỗi lần đi học tôi lại nhìn vào bệnh viện nằm trong trường nhìn các cô chú bác sỹ nở nụ cười hiền từ là tôi lại thèm khát được như thế. Tôi ao ước được khoác trên mình tấm áo blu, được là người mang lại nụ cười, tinh thần thoải mái và một sức khoẻ tốt nhất cho bệnh nhân của mình, giống như tôi làm cho bố mỉm cười vậy. Và ngày ấy cũng đến, ngày tôi nhận được giấy báo đỗ của Trường đại học Kỹ thuật Y tế Hải Dương. Mẹ vừa đi làm về tôi ôm chầm lấy mẹ và hét thật to: '' Mẹ...mẹ ơi! con đỗ rồi...'' Nước mắt lăn dài trên má, mẹ tôi nói đó là nước mắt của sự sung sướng.
Ngày tôi lên nhập học, chúng tôi được gặp Thầy Hiệu trưởng trong tuần học chính trị đầu khoá - tuần học đầu tiên trong quãng đời sinh viên tại trường Đại học - được nghe Thầy giới thiệu về lịch sử của Nhà trường, giọng Thầy ấm áp, trân trọng, truyền cảm. Tôi chú ý lắng nghe và cảm thấy mình thật hạnh phúc, tự hào được là sinh viên của Nhà trường.

Những ngày đầu đi học tôi nhớ nhà da diết, nhiều đêm liền tôi khóc nhưng càng nhớ nhà bao nhiêu thì tôi càng cứng rắn và an ủi giờ mình đã là một sinh viên đại học, tương lai của mình ở phía trước giờ mới chỉ là bắt đầu có bao nhiêu dự định kế hoạch cần phải làm. Chuyện học hành cuốn tôi theo tháng ngày, cuộc sống với bao kỷ niệm gắn liền với sách vở, thầy cô, bạn bè. Tôi nhận ra rằng đến được với trường đã khó nhưng làm sao để xứng đáng với danh hiệu, truyền thồng của nhà trường, sự kỳ vọng của gia đình, thầy cô, bạn bè còn khó hơn nhiều. Tôi hiểu và biết mình là ai, đang đứng ở đâu để phấn đấu cũng giống như mạch nứơc ngầm bé nhỏ sinh ra từ mảnh đất nghèo, tôi đã chọn cho mình con đường riêng dù phía trước nhiều chông gai, nguy hiểm tôi cũng sẽ tìm hướng chảy về với đại dương mênh mông, nơi có những ánh sáng rực rỡ đợi tôi đến khám phá. Ước mơ mình sẽ là chiến sỹ áo trắng, thiên thần áo trắng chiến đấu với tử thần mà tôi ấp ủ từ lâu sẽ thành hiện thực và đang đến rất gần với tôi nếu như lúc nào tôi cũng hướng về nó. Mái trường thân yêu nuôi dưỡng ước mơ, chắp cánh cho tôi bay cao, bay xa đến những chân trời mới. Để biến ước mơ thành hiện thực, tôi sẽ cố gắng học tập, mạnh mẽ, vững vàng bản thân để không hối hận vì quãng thời gian qua và không phụ lòng mong mỏi của những người thương yêu, với đại gia đình mà tôi sẽ gắn bó trong suốt 4 năm đại học.

Tôi sẽ lưu giữ mãi quãng thời gian đầy ý nghĩa, những kỷ niệm đẹp trong khi học dưới mái trường mến yêu - Đại học Kỹ thuật Y tế Hải Dương. Ngôi trường mà tôi đã, đang và sẽ mãi tự hào.

Số lượt đọc:  20486  -  Cập nhật lần cuối:  28/03/2011 04:39:17 PM